CHÁNH VĂN (Từ câu 209 đến câu 218)

21 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 40316)
CHÁNH VĂN (Từ câu 209 đến câu 218)

209.“Thầy chùa như thể cây sơn,

          Ngoài da coi chắc trong thời mối ăn.

                   Buồn thay cho lũ ác-tăng,

          212. Làm điều dối thế cho hư Đạo-mầu.

                   Di-Đà Phật-Tổ thêm rầu,

          Giận trong tăng-chúng sao lừa dối dân.

                   Có thân chẳng liệu lấy thân,

          Tu như lối cũ mau gần Diêm-vương.

                   Bá-gia lầm lạc đáng thương,

          218. Nên trước Phật đường thọ lãnh dạy dân”.

 

LƯỢC GIẢI (Từ câu 209 đến câu 218)

          -Đoạn giảng trên cho biết giữa thời mạt pháp có số người tu hành giả dối họ chỉ chưng diện bên ngoài với mớ hình thức nhà tu, nhưng thâm tâm của họ thì còn ô nhiễm tài sắc vị danh. Thay vì lo nghiên cứu kệ kinh, trau giồi trí tuệ để trực kiến bản tâm hầu dìu dắt nhơn sanh đi

 

tầm Chơn lý, họ lại bày ra cúng kiếng lễ mễ đặng mưu cầu lợi lộc, làm cho thiện nam tín nữ hướng theo âm thanh sắc tướng mà lạc mất Đạo Tâm:“Sắc tướng thinh âm chư ngoại giáo, chơn truyền cụ thất đạo nan thành”, do đó mà đạo Phật suy đồi.

          -Đức A Di Đà và Phật Tổ rất xót thương cho số người không thật tâm hành Đạo ấy, nên các Ngài sắc lịnh cho Đức Thầy lâm phàm hưng truyền chánh pháp, kêu gọi số người giả tu sớm lo liệu trở về với chánh đạo vô vi, xa lìa sắc tướng, nếu ai còn tu theo con đường cũ ấy, ắt khó được thoát ly Địa ngục.

 

CHÚ THÍCH

          THẦY CHÙA: Các Thầy mang hình thức nhà tu ở chùa. Đây chỉ cho những người tu sai Chơn lý của Đạo Phật. Họ chuyên đi làm đám tụng kinh cầu siêu để lấy tiền của bá tánh (gọi là tiền đi công đức), không thật tâm hành đạo. Tuy thân đã xuất gia vào chùa ở (cây sơn), nhưng tâm chẳng ly gia cắt ái chút nào; họ vẫn chứa tiền của vợ con như bao nhiêu người thế tục. Bên ngoài thì khoác chiếc áo nhà tu (ngoài da) nhưng bên trong chẳng có chút gì Đạo Đức (mối ăn).

          Trong Kinh Pháp Diệt Tận, Phật nói:“Pháp dục diệt thời, chư ma sa môn, hoại loạn ngộ đạo, trước tục y thường, nhạo hảo ca sa ngũ sắc y phục. Bất tu giới giải đãi, bất dục thanh văn, bất nhạo đọc tụng kinh, luật thuyết hữu độc giả, bất tức tự cú”.(Trong thời kỳ Pháp của Phật sắp hết thì có bọn ma vô số ở trong chùa giả làm sa môn để phá hoại Chánh đạo của ta, mặc áo quần theo thế tục, ưa đắp y ca sa năm sắc, không tu giới luật nửa tháng một kỳ. Tuy nói rằng tụng giới nhưng chán mỏi

 

biếng lười, không muốn đi nghe pháp, chẳng siêng đọc kinh luật, dù có đọc đi nữa, nhưng không biết nghĩa, phân câu).

          Đức Giáo Chủ nay cũng hằng cảnh tỉnh:

“Chớ giả dối mà mang sắc áo,

 Mượn bồ đề chuỗi hột lòe người.

Làm cho dân khinh dễ ngạo cười,

Tội lỗi ấy luật nào dung thứ.

Tu còn ham chay to đám bự,

Đặng thế gian vay cúng bạc tiền.

Dối rằng lo tu bổ chùa chiền,

Mà làm của xài riêng cho thỏa”.

                   (Khuyến Thiện, Q.5)

ÁC TĂNG: Thầy tu dối thế, giả tu hành để làm điều tội ác. Ca dao có câu:

                   “Ác tăng đội lốt nhà tu,

                Gặp cô gái đẹp, bỏ chùa đi theo”.

Đức Thầy cũng thức tỉnh hạng người nói trên:

“Khuyên trong sư vãi mau mau tỉnh,

Luân hồi quả báo rất công bằng.

Mang tiếng xuất gia sao chẳng liệu,

Đạo đức xong chưa hỡi chư tăng”.

                             (Khuyên trong Sư Vãi)

          DI ĐÀ: (Xem chú thích câu 187, Q.1)

          PHẬT TỔ: Chỉ Đức Thích Ca Mâu Ni Phật.

          TU THEO LỐI CŨ: Tu theo lối của Thần Tú bên Trung Hoa, chỉ chú trọng về thinh âm sắc tướng làm sai lạc chánh pháp vô vi của đạo Phật. Họ bày ra cúng kiếng chè xôi, làm chay đàn, đốt lầu kho, xá mã giấy tiền vàng bạc.v.v…do đó, làm cho đạo Phật bị mờ lu, người đời

 

 

nhạo báng. Trong Kệ Dân quyển Nhì, Đức Thầy đã diễn tả:

“Xưa Thần Tú bày điều tà mị,

Mà dắt dìu bá tánh đời Đường.

Thấy chúng sanh lầm lạc đáng thương,

Cõi Âm phủ ăn năn đâu hối.

Đúc Phật lớn chùa cao bối rối,

Mà làm cho Phật giáo suy đồi.

Tu vô vi chớ cúng chè xôi,

Phật chẳng muốn chúng sanh lo lót”.

          DIÊM VƯƠNG: Phạn ngữ Nyama, dịch là Diêm La, hoặc Diêm Ma hay Diêm Vương, tức là vua cõi Âm phủ (cõi Địa ngục). Ngài thống trị cõi ấy, dùng phép bình đẳng mà trừng trị những vong hồn đã phạm tội ở dương gian. Ngài gồm có những tên: Diêm Ma Pháp Vương, Bình Đẳng Vương. Bởi Diêm Vương làm vua cõi Diêm ma (cõi Địa ngục), thường khuyến khích kẻ làm lành,  trừng trị kẻ ác nên gọi là Pháp Vương. Và Ngài lấy lẽ công bằng mà trừng trị kẻ tội ác một mực bình đẳng, chớ không hề tư vị nên gọi là Bình Đẳng Vương.

          Đức Thầy có câu:

                   “Ngục môn đầy Quỷ vô thường,

               Dắt hồn kẻ bạo Diêm Vương luật trừng”.

                                      (Đến làng Nhơn Nghĩa)

          PHẬT ĐƯỜNG: (Xem chú thích câu 22, Q.1)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn