CHÁNH VĂN (Từ câu 169 đến câu 184)

21 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 38022)
CHÁNH VĂN (Từ câu 169 đến câu 184)

169.“Đừng khinh những kẻ đui-mù,

            Đến sau sẽ khổ gấp mười mù-đui.

                   Đời nay xét tới xem lui,

          172. Chừng gặp tuổi Mùi bá-tánh biết thân.

                  

                    Tu-hành sau được đức-ân,

           Nhờ Trời ban bố cho gần Phật Tiên.

                   Nói ra trong dạ chẳng yên,

           176. Điên gay chèo quế dạo miền Lục-Châu.

                   Tới đâu thì cũng như đâu,

           Thêm thảm thêm sầu lòng dạ người xưa.

                   Bá gia ai biết thì ưa,

           180. Tôi chẳng nói thừa những việc Thiên-cơ.

                   Khi già lúc lại trẻ thơ,

          Giả quê giả dốt khắp trong thị thiềng.

                   Đi nhiều càng thảm càng phiền,

          184. Lên doi xuống vịnh nào yên thân Già”.

 

LƯỢC GIẢI (Từ câu 169 đến câu 184)

          -Đoạn giảng qua, Đức Thầy khuyên bá tánh đừng khinh thường những người mù đui, vì sau nầy (tuổi Mùi) dân chúng phải chịu khổ nhiều hơn cái khổ của những người tàn tật hiện tại.

          -Nếu ai biết trau dồi Đạo đức thì được kiến diện Phật Tiên, thoát qua tai khổ.

          -Xét qua thời cơ rồi nhìn khắp vạn dân Đức Thầy phải ngậm ngùi vì cảnh khổ đã kề bên mà ít ai tỉnh thức tìm phương giải thoát.

          -Bởi lòng từ bi quá thương xót sanh linh buộc lòng Ngài tỏ thật cơ mầu; nếu ai hiểu được thì nghe theo, bằng không tin mặc ý. Trên đường dạo Lục châu, Ngài chẳng quản sự gian khổ, giả ra đủ hạng người để tùy cơ giác tỉnh quần sanh.

CHÚ THÍCH:

          ĐỨC ÂN: (Xem Chú thích câu 27, Q.1)

         

          BAN BỐ: Cấp phát, giúp cho (cũng như chữ Bố Thí). Đức Thầy có câu:

                   “Nhờ ơn Trời ban bố đức ân,

                   Xem chung cuộc Phong Thần tại thế”.

                                      (Giác Mê Tâm Kệ Q.4)

          CHÈO QUẾ: Chèo làm bằng gỗ quế, thịt loại cây nầy rất quý và chắc. Văn chương thường dùng “chèo quế sào lan” để nghe đẹp lời. Trong bài “Ngược dòng sông Lam” của Nguyễn Huy Hổ có câu:

“Này này quế trạo lan hương,

Ví đưa Xích bích chỉ đường Đông Pha”.

          LỤC CHÂU: (Xem chú thích câu 56, Q.1)

          THỊ THIỀNG: Cũng đọc là thị thành. Chỉ các nơi có chợ búa, phố xá và dinh thự. Đức Thầy có câu:

                   “Muốn lánh phồn hoa lánh thị thành”.

          LÊN DOI XUỐNG VỊNH: Doi là phần đất lồi ra mé sông; vịnh là khoảng bờ sông ăn khoét vào đất liền. Có nghĩa là chèo lượn quanh bờ sông, khi doi ra khi khuyết vào. Đây ngụ ý cho sự cực nhọc vất vả.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn