CHÚ THÍCH : (Đoạn 6)

21 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 39703)
CHÚ THÍCH : (Đoạn 6)

LIỄU ĐẠO: Xem chữ Liễu Đạo ở Đoạn 3 bài Sứ Mạng).

          QUÔC ĐỘ: Cõi nước, thế giới. Một thế giới do một Đức Phật giáo hóa. A DI ĐÀ KINH nói:“Cực Lạc Quốc độ hữu thất bảo trì, bát công đức thủy, sung mãn kỳ trung”.(Ở cõi Cực Lạc có ao bằng bảy báu, trong ao có chứa đầy nước, đủ tám món công đức).

          Quốc độ còn có nghĩa là ranh rấp, mức độ của một nước do vị nguyên thủ chủ quyền. Trong Kinh Phạm Võng có nói:“Nhược nhất thiết, quốc độ trung, quốc nhơn sở trước y phục. Tỳ Kheo giai ưng giữ kỳ tục hữu vị”.(Như hết thảy trong nước người ta ăn vận những y phục gì thì chư Tỳ Kheo đều ăn mặc khác với người thế tục).

          TRỢ TẾ: Cũng như chữ Cứu tế. Có nghĩa là cứu giúp kẻ nghèo khó, tật bịnh, hoạn nạn. Do lòng từ bi mà Phật và chư Bồ Tát lâm phàm trợ tế cho chúng sanh hết nguy nàn thống khổ, dùng diệu pháp đưa họ qua bờ giác khỏi biển sanh tử luân hồi. Trong Giác Mê Tâm Kệ, Đức Thầy có nói:

                   “Thời kỳ nầy nhiều quỉ cùng ma,

                     Trời mở cửa Quỉ Vương xuống thế.

                      Nên ta mới ra tay cứu tế,

                      Kẻo chúng sanh bịnh khổ quá chừng”.

          TỪ BI: (Xem chữ Từ Bi ở Đoạn 2 bài Sứ Mạng)

          BÁC ÁI: Lòng thương yêu rộng lớn khắp cả chúng sanh.

          Đức Thầy có câu:

                   “Bác ái xả thân tầm đạo chánh,

                   Độ người lao khổ dạ không phiền”.

                                                (Luận Việc Tu Hành)

          THÙ ĐÁP: Đền đáp lại. Ý nói người ta đã thi ân với mình, thì mình đáp lại cho cân xứng.

          LINH HỒN: Phần hồn thiêng trong người ta, linh hồn đối với thể xác. Có nhiều tên gọi khác nhau như: Bửu Quang, Thần Hồn, Tâm Hồn, Tâm Thức, Thần Thức, Hữu hay Ấm…đều chỉ cho phần khôn biết của con người. Khi người chết thì linh hồn xuất ra, đi đầu thai, tạo thành xác khác. Chữ linh hồn ở đây, chỉ cho những người có duyên với Đức Thầy trong nhiều tiền kiếp.

         

          TRỢ DUYÊN: Trợ là giúp đỡ. Duyên là mọi thứ giúp cho nhân để thành quả. Trợ duyên là những duyên cớ phụ giúp cho duyên cớ chánh. Người chánh thức tác động một việc gì đó thuộc về duyên cớ chánh, kẻ hộ trợ cho người kia làm nên việc ấy, gọi là duyên cớ phụ, và là trợ duyên.

          Đây chỉ cho những người trong nhiều tiền kiếp đã giúp đỡ cho Đức Thầy về tứ sự như: ăn, mặc, ở, thuốc men và mọi phương tiện lúc Ngài còn đang tu học.

          HÓA HIỆN: Hóa là biến hóa, thay đổi hình dáng, tính chất. Hiện là lộ hình ra; xuất bày ra một cách rõ rệt. Hiện còn đối với ẩn. Vậy, hóa hiện là bỗng nhiên thay đổi và hiện ra.

          THƯỢNG XÁC CỠI ĐỒNG: Lên xác ngồi đồng. Lối chữa bịnh của các phù thủy, họ thường sai đồng khiển tướng để trục bắt quỉ ma, có tánh cách dị đoan mê tín.

          Đức Thầy đã cảnh tỉnh số người ấy:

“Dương gian làm huyễn nói càn,

Cùng xóm cuối làng đâu cũng như đâu.

Hò reo giục trống nhiều câu,

Sai đồng khiến quỉ nói lâu nực cười.

Ta khuyên hết thảy các người,

Nhiều chuyện trò cười hãy bỏ bớt đi.

Đừng hò đừng réo làm chi,

Nghinh ngang kêu múa có khi hại mình”.

                             (Sám Giảng Q.3)

          Thế mà lúc bấy giờ có nhiều người hiểu lầm Đức Thầy và cho Ngài cũng như hạng người nói trên.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn