Mẩu chuyện số 29 - LÒNG QUẢNG ĐẠI

23 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 44380)
Mẩu chuyện số 29 - LÒNG QUẢNG ĐẠI

N

ăm Đinh Hợi (1947) Đức Thầy về Phú Thành, ngày 14 tháng 2 Âm lịch, lúc 10 giờ đêm tại nhà Hương Chủ Bộ. Thầy tỏ ra cử chỉ băn khoăn không vui. Thầy hỏi tôi và tướng Nguyễn Giác Ngộ rằng:

-Mấy người thù Việt Minh không?

Tôi và ông Nguyễn làm thinh không dám trả lời. Thầy tiếp:

-Thôi thù làm chi, lỡ mình với họ xô xát với nhau, chết một mớ ít, mình cũng nên bỏ qua. Đó chẳng qua là duyên nghiệp với nhau, nếu thù mà xô xát với họ nữa càng chết nhiều thêm chớ có ích gì! Vì mình là nhà cách mạng từ bi, bác ái, dĩ đức háo sanh, khoan hồng đại độ, mềm mỏng dẻo dai, dung hòa nhẫn nại để thu phục nhơn tâm họ. Đến chừng tôi trở về bọn họ theo mình hết trơn.

Tới câu Thầy nói Thầy trở về Thầy chỉ ra oai ra lịnh. Lúc ấy tôi nghe Thầy nói: “Đến ngày Thầy trở về”, tôi lấy làm lạ, tôi liền lập tâm hỏi Thầy thì Thầy nói tiếp thêm nhiều vấn đề. Rồi Thầy đi tới đi lui tỏ ra không yên tâm. Đúng 12 giờ khuya tôi bạch với Thầy lúc ra về. Đức Thầy vịn vai bên trái của tôi cùng đi chậm chậm một khúc đường, vừa đi vừa dặn dò công việc làm. Lúc ấy tôi còn nhớ, bỗng nhiên Đức Thầy dừng lại, buông vai tôi và bảo:

-Rán lo cho đoàn thể.

Khiến gì chừng đó tôi quên đi, không hỏi đặng một lời nào nữa. Bặt qua ngày 22 tháng 2 Nhuần năm Đinh Hợi (1947) Thầy đi hội nghị với Trần văn Nguyên và Bữu Vinh. Đến ngày 25 Thầy vắng mặt cho đến ngày hôm nay.

Viết theo lời ông Huỳnh Hữu Hạnh.

PHẦN NHẬN XÉT:

Lòng quảng đại của bậc Đại Giác Ngộ đối với chúng sanh lúc nào cũng ban tình thương sâu rộng, bởi có lòng Từ, Bi, Hỉ, Xả nên tha thứ hết những ai tối tăm lầm lỗi. Chẳng những tha thứ họ, mà còn vì họ mình chấp nhận mọi nỗi khó khăn khổ sở.

Xưa Đề Bà Đạt Đa quyết lòng hại Phật nhiều phen và Ương Quợt hành hung với Đức Thế Tôn, nhưng Ngài vẫn từ bi hóa độ. Và có một lần bọn Lục Sư ngoại đạo xúi đệ tử lập mưu hại Phật. Vì quá mê tín nên người ấy nghe theo. Một hôm hắn đào một cái hầm ở trước cửa nhà, rồi lấy chông nhọn cặm đầy ở dưới, phía trên y ngụy trang bằng một lớp đất thật mỏng, nằm trên lớp sậy, rồi y giả bộ thỉnh Phật đến cúng dường. Y còn ác tâm nấu đồ ăn để thuốc độc cho Đức Phật ăn. Nếu Phật đến nhà y tức phải đi qua hầm chông đó, sẽ bị rơi chết vì chông nhọn. Nếu Ngài có qua khỏi không chết, thì vào nhà cũng bị tử vì thuốc độc. Làm thế cho thỏa lòng ghen ghét của tên ngoại đạo là thầy của y.

Tuy biết rõ cái độc của ngoại đạo, Đức Phật chuẩn hứa sẽ đến nhà anh để hóa duyên. Khi Đức Phật đến thì hoa sen dưới hầm chông nổi lên đỡ chơn Ngài, tên ngoại đạo hoảng sợ, đến lạy Ngài xin sám hối. Đức Phật vào nhà, vợ tên ngoại đạo dọn cơm có thuốc độc để cúng dường Ngài, anh ta sợ Phật dùng phải độc dược liền cản lại:

-Bạch Đức Đại Bi Thế Tôn, xin Ngài nán lại giây lát, chờ con dâng cơm khác cho Ngài vì trong cơm nầy có thuốc độc. Bạch Ngài, xin Ngài chứng cho con sám hối, vì con là kẻ độc ác, mê muội vô cùng, xin lượng từ bi tha tội cho con. Đức Phật mĩm cười bảo:

-Không sao, thuốc độc chỉ hại người còn chứa tâm độc, còn Như Lai đã trừ sạch ba thứ ấy trước khi thành đạo dưới cội Bồ Đề, Thế nên thuốc độc không làm hại được Như Lai.

Nói xong Ngài an nhiên thọ thực, còn anh ngoại đạo vừa run rẩy vừa sợ hãi, vừa kính phục Ngài. Khi Phật dùng cơm xong, anh lạy xin sám hối một lần nữa, cầu được xá tội.

Đức Phật từ bi phán dạy:

-Không sao, con chớ sợ. Như Lai nói cho con biết, Như Lai có Tứ Vô Lượng Tâm, nên thường hành Bình Đẳng Hạnh. Dù có người vừa tán dương ta, vừa lễ bái ta, cùng một lúc người vừa sỉ nhục ta, vừa đánh đập ta, hai người đó Như Lai vẫn thương yêu như nhau không khác.

Gương từ bi vô lượng của Đức Phật ngày xưa và lòng từ bi của Đức Huỳnh Giáo Chủ hôm nay, cũng như trường hợp Đức Thầy uống nước acid do ông Tâm đưa, thế mà Ngài vẫn cứu vợ và mẹ ông Tâm khỏi bịnh nan y và nhận ông làm đệ tử. Thật vậy, nước acid làm gì có thể làm hại Ngài đã tận trừ tam độc. Sở dĩ chúng ta còn khổ là tại ta đã chứa nhiều nhân tội ác. Tâm ta còn tham, sân, si nên gặp thuốc độc ta phải chết bởi lòng ta độc ác. Lòng quảng đại của Đức Thầy hôm nay giống như của Đức Thế Tôn ngày xưa vậy.

Ta đọc lại Đại Đức của chư Phật để thấy được tâm hồn giác ngộ cao cả của đấng cứu thế. Tóm lại nhờ bốn đức độ cao siêu và lời phán dạy đầy lòng từ bi hỉ xả như trên của Đức Thầy, nên chỉ một thời gian ngắn Ngài đã thành công trên bước đường độ tha hóa chúng.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn