Mẩu chuyện số 28 - CÙNG MỘT SỰ ĂN

23 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 42123)
Mẩu chuyện số 28 - CÙNG MỘT SỰ ĂN

L

úc Đức Thầy đang lưu trú nơi tư gia ông Võ Mậu Thạnh, tại xã Nhơn Nghĩa Cần Thơ. Có ông Sáu Viên một tín đồ từ Long Xuyên đến viếng thăm Đức Thầy, tiện việc, ông Viên bạch hỏi Thầy về sự ăn uống của người tu ra sao?

Đức Thầy bèn giảng cho ông Viên nghe:

-Sự ăn uống là giúp cho cơ thể mạnh khỏe hầu thi hành việc đạo nghĩa. Thân xác ví dụ như chiếc xe, cơm là xăng, vật thực là nhớt. Xe có xăng nhớt chạy mới được. Xe chạy bằng xăng nhớt, nếu nói rượu là quí, đem đổ vào thì xe chết máy. Thịt của các loài cá thì nặng nên chìm, song mau tiêu, còn thịt của các loài thú có dầu mở nên nổi, nhưng lâu tiêu. Ông xét coi món gì mau tiêu và ít tội thì cứ dùng. Nên nhớ rằng: Ăn để mà sống, chớ không phải sống để mà ăn, và người tu không nên chấp thức ăn ngon dở, nhiều ít, hoặc chú tâm đến các thức ăn trước khi dùng. Cũng như hiện giờ là mười giờ, tôi khỏi cần biết lát nữa đây ông Hương Bộ cho tôi ăn món gì.

Được nghe lời Thánh huấn ấy, ông Viên rất vui mừng, cởi mở, và ghi nhớ mãi trong tâm tư.

Thuật theo lời ông Sáu Viên.

PHẦN NHẬN XÉT:

Lời dạy sáng suốt của Đức Thầy như một huấn từ của bà mẹ thân yêu. Thật vậy tuy cái ăn nó là sự sinh hoạt rất tầm thường, ai cũng phải nhờ nó mới sống được, nhưng nếu người không biết làm chủ được cái ăn thì cái ăn là thứ trở ngại không nhỏ đối với con người. Xưa nay kẻ tiểu nhơn thường đặt cho sự ăn làm quan trọng, nên họ vì cái ăn sanh oán sanh thù, vì cái ăn mà không màng tới lẽ phải trái nghĩa nhân, vì cái ăn mà họ không từ chối những điều tội ác, nếu có ai làm mất món ăn thích khẩu của họ, họ sẽ không ngần ngại để cho ngọn lửa sâu độc phóng ra, đôi khi đến chỗ nồi da xáo thịt, tương sát tương tàn.

Đối với Giáo lý của nhà Phật thì cái ăn là một trong năm món dục lạc, chướng ngại cho kẻ tu hành, nếu không biết điều phục nó. Xưa nay người được coi là tu hành chính chắn thì lúc nào họ cũng không quan trọng món ăn và luôn gìn lòng vị tha xả kỷ. Xưa Tôn Giả Ca Thiên Diên chỉ dùng phương cách ăn uống của Ngài mà hóa độ được Ác Sanh Vương là ông vua đầy gian ác.

Ai có từng theo chơn Đức Thầy trong thời gian vân du hóa chúng, đều nhận thấy ở nơi Ngài rất đầy đủ đức độ qua sự ăn uống. Chẳng những Ngài không chú trọng mặc đẹp, ăn ngon, lại còn vì chúng sanh mà ban tình thương cho các loài vật nhỏ. Bởi vì: “Muôn loài đều có đạo, chớ sát hại loài nào”. Lời của Đức Lục Tổ.

Câu nói của Đức Thầy: “Ăn để mà sống, chớ không phải sống để mà ăn”, có một giá trị tuyệt đối. Nếu ai biết áp dụng câu nầy thì người ấy nhất định sẽ là người tốt đẹp đối với xã hội nhơn quần, hay nói một cách khác là họ cũng một bậc hiền nhân quân tử.

Muốn cho tín đồ lấy trí mà xét được việc tội phước của mình, nó ảnh hưởng rất lớn trong cái ăn. Thay vì khuyên hạn chế việc sát sanh để tránh bớt điều tội lỗi thì Ngài mách khéo cho tín đồ biết rằng: “Xét coi món gì ăn vào mau tiêu và ít tội lỗi thì cứ dùng”.

Cao quý thay lời từ huấn của đấng cha lành, không phải chỉ để dạy riêng ông Sáu Viên mà chúng ta đều có diễm phúc được học theo kim ngôn ngọc ngữ nầy, để áp dụng cho mình, nhứt định sẽ trở nên một con người cao đẹp và hưởng quả phúc tốt tươi ở tương lai.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn