Mẩu chuyện số 8 - CẢI TỬ HUỜN SANH

23 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 41796)
Mẩu chuyện số 8 - CẢI TỬ HUỜN SANH

S

au ngày 18 tháng 5 năm Kỷ Mão, Đức Thầy vừa Thuyết Pháp độ đời, vừa dùng huyền diệu của Tiên gia độ bịnh, khiến nhiều người được mạnh mà cảm đức từ bi cao cả của Ngài và phát tâm tu niệm. Họ đã được Pháp Vũ rưới mát cõi lòng, nên sự phát tâm càng lúc càng thêm đông đảo, khiến nơi Tổ Đình người người vào ra tấp nập. Lúc ấy ở Tân Châu có người tên Sinh, anh nầy rất nghèo nhưng hiền hậu. Một hôm vợ anh mắc bịnh dịch tả nặng, anh chạy chữa hết phương mà bệnh càng nặng thêm. Nghe người chỉ ở Hòa Hảo có ông Tư mới ra đời trị bịnh rất hay, trị đâu hết đó.

Anh sinh bèn chèo ghe đưa vợ đi xuống Hòa Hảo. Vì thấy bịnh vợ quá nặng nên anh rán hết sức chèo nhanh cho mau tới. Ghe cặp bến Tổ Đình, anh lập tức vô mui cõng vợ lên, nhưng anh hoảng hốt vì chị đã chết.

Còn nỗi khổ nào hơn cảnh tử biệt của người vợ son trẻ, anh buồn tuyệt vọng. Ra lái ghe định nhổ sào lui về lo ma đám cho vợ. Bỗng nghe tiếng gọi từ trên bờ:

-Thôi! Anh khoan về, hãy đem vợ lên đây tôi trị cho.

Anh Sinh trả lời với vẻ thất vọng:

-Vợ tôi đã chết rồi ông à!

-Không sao, cứ đem vợ anh lên, tôi cứu cho.

Không nỗi mừng nào hơn, anh Sinh đã được Tiên Phật cứu khổ cho gia đình mình, nên anh đem vợ anh lên nhà sau, đặt chị vào bộ ván.

Mọi người có mặt nơi Tổ Đình lúc này đều đổ xô tới nhìn. Họ rất ngạc nhiên, không hiểu Đức Thầy cho đem cái xác chết vô nhà làm gì, nhứt là Đức Ông. Bởi nhà đương cuộc Pháp thuộc thời ấy vốn là con chim sợ tên, chuyện quần tụ đông đảo ở Tổ Đình và cử chỉ vượt hẳn với kẻ tầm thường của Đức Thầy, làm sao họ không khỏi lo sợ cho địa vị của họ bị lung lay. Nên uy tín của Ngài càng tăng cao là họ xem như chiếc gai trước mắt, lúc nào họ cũng muốn nhổ. Thế mà hôm nay Đức Thầy lại đem xác chết vô nhà, sao khỏi chuốc họa vào thân. Đức Ông tỏ vẻ khó chịu, đi tới đi lui, muốn nói lên chỗ dị đồng này, nhưng dường như có một mãnh lực nào khiến ông không thể nói. Còn Đức Thầy thì rất tự nhiên, Ngài lấy cái tô đưa cho anh Sinh, bảo:

-Anh hãy xuống mé sông, niệm Phật rồi múc xuôi theo giòng nước một tô đem lên đây.

Vì quýnh quá, anh Sinh quên nên múc ngược nước đem lên.

Ngài bảo:

-Anh múc tô khác đi, vì tô này anh múc ngược nước rồi.

Anh Sinh nhớ lại giựt mình, liền tiếp lấy cái tô chạy nhanh xuống mé sông, niệm Phật rồi múc xuôi nước đem lên.

Đức Thầy phun từ đầu đến chân chị Sinh. Lạ thay, màu da xám của chị bỗng trở nên hồng hào, rồi chị từ từ thở nhè nhẹ. Thế là chị Sinh sống lại và lành mạnh như thường.

Anh Sinh mừng ríu rít. Vợ chồng đồng tạ ơn Thầy, và phát nguyện quy y.

Thuật theo lời của ông Lê văn Phú tự Tho.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn