Gíac Mê Của Đức Phật Thầy Tây An

26 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 32590)
Gíac Mê Của Đức Phật Thầy Tây An

Thừa nhàn gẫm sự giác mê,

Phàm trần thoát khỏi mọi bề mới ngoan.

Nợ tiền duyên Bồ đề giống trước,

Vẹn một mình mới trọn ba thân.

 Máy thiền rộng thẩm vô phân,

Tri âm lãnh ngộ thấy gần chẳng xa,

Lướt phong ba mấy người chí cả.

Khỏi ái hà là họa tiền duyên.

 Tai nghe mắt thấy nhìn tường,

Cách nhau một vách mà nên Thánh phàm.

Nhớ Bắc Nam dưỡng thân tứ đại,

Sao tu hành nào nại thỉ chung;

 Sắc mài đã trọng thửa công,

Bửu Sơn đã tới tay không để về.

Dốc một lòng lên non đào giếng,

Kẻo lời phàm đem tiếng thị phi;

 Cam lồ rửa sạch tánh mê,

Nước trong thì thấy nguyệt kia xa gì.

Danh lợi đề đã nên tiếng sãi,

Lạc ở mình cớ dễ chẳng tan;

Súng kia nhắm dạng đề làng,

Thiên cơ dễ biết ngộ duyên quân Thần,

Đã cầm cân non già từng nhắc.

Dạ hai lòng tráo chác đấu đong.

 Lọc lừa thời đặng nước trong,

Ma Phật trong lòng lựa phải tầm đâu.

Mở cửa lầu ra vào ngày tháng.

Một ngọn đèn soi rạng mười phương;

 Muốn cho thấy chúa Tâm vương,

Vào non bỉ ngạn kiết tường hoa khai.

Dốc giồi mài công phu lừa lọc,

Kết tri âm mảng đọc tâm kinh.

 Kiếp mình thức tử tri sanh,

Sá chi dế lổ đành rành đặng mây.

Bỏ giống kia mới rằng của lạ,

Như bán hàng một gia khó chi.

 Nhơn nào quả nấy chẳng sai,

Ai từng mặt bạc mày chì giống nhau.

Bửa cháu rau đã an phận khó,

Còn hơn người bán chó treo dê.

 Khát thời uống nước Tào khê,

Đói ăn Ma phạn, tối về canh tân.

Thiệt kim ngân xá chi lửa dục,

Đặng nhiều đồng khéo đúc thì nên.

 Miễn là neo nọc cho bền,

Gió vây mặc gió vững thuyền thì thôi.

Từng giồi mài ơn che mặt bạc,

Chi cho bằng xài xạc áo tơi.

 Cớ chi bán lụa ầu hồi,

Hội lành nở bỏ mà vui chốn nào.

 Muốn ăn cơm mận nước đào,

Aùo dà gậy trúc tiêu dao tháng ngày.

Cám ơn Thầy lòng thờ án ná,

Mấy ai hầu đặng cá nhớ nôm?

 Có cây mới biết hoa thơm,

Thuyền chèo đến biển nỡ hềm đò phu!

 Một thuyền một bạn ngao du,

Làm sao đến biển Diêm phù gieo câu.

Bỏ sang giàu giữ ba điều khó,

Lánh khỏi dòng cây cỏ mới ngoan.

 Ngày hằng mở cửa tam quan,

Hương gìn đèn đốt cho an tư bề.

Nương ngụ nhờ ba căn liều mọn,

Kẻo một mình nhọc dọn sửa sang.

 Đi đâu cho khó nhiều đàng?

Kìa non Bửu tự nọ ngàn Ma ha!

Kiểng nào kiểng chẳng có hoa,

Non nào non chẳng có tòa thiên thai!

Đất nọ liền mượn cầu ai bắc,

Bịnh vô căn phục dược làm chi!

Đừng nghe lời lẻ thị phi,

Làm sao mắt thấy tai nghe thì làm.

 

  

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn