Khiến xui phụ tử tương tranh
Cha không lành thảo con lành đặng đâu
Trung quân, phụ tử (13) làm đầu,
Phản quân, sát phụ, hỡi câu sách nào?
Trời xui trăm vật trăm hao,
Để cho đồ khổ, xiết bao nhọc nhằn.
Ngọn phù thủy (14) cuộc đất xây,
Rồng nằm đáy biển, sông hằng hứng sương.
Bao giờ hưởng thọ Kỳ Hương (15)
Tuế tăng vạn tuế lưu phương lâu dài.
Sanh thân này khổ bớ ai,
Trăm ngàn việc khổ chất hoài vô thân
Phú hết phú, bần hết bần,
Thân vong tài tán quan dân cũng đồng.
Khiến xui vợ lại giết chồng,
Con mà hại mẹ tình không yêu vì.
Anh em đồng khí tương li
Quân thần phản nghịch thế thì (16) Hạ Ngươn
Đổi dời hải thủy băng sơn,
Tiêu đường quỉ mị, nghĩa nhơn Lập Đời.
Tam Ngươn qui dựng lại rồi,
Tang điền thương hải rã rời đổi xoay.
Lần lần tay tính tối ngày,
Người nay như thế thấy rày lại không
Chữ rằng nhơn vật dữ đồng (17)
Vật còn biết tánh người không tỏ tình.
Ngồi buồn than trách một mình
Thương trong thế sự thình lình tiêu tan.
Đua nhau rượu thịt nghinh ngang,
Chưỡi cha mắng mẹ, nhiều đàng ngược xuôi.
Biến sanh thấy sự hẳn hòi
Tử nhi vô hối (18) hết đời tà ma
Nhiệm mầu thuyền đạo Thích Ca,
Quan Âm (19) cứu khổ, Di Đà độ sanh.
Non đoài giữ dạ tín thành,
Thầy cho Cư Sĩ học hành chưa thông.
Anh em ai có phục tùng,
Theo tôi học đạo phải dùng tai nghe.
Phật truyền chưởng thọ Bồ Đề,
Giữ câu minh chánh chớ hề sai ngoa.
Muốn cho vào (20) chốn ta bà,
Phương tiện bố thí hà sa phước gìn.
Kỉnh Trời kỉnh Đất, Thần Minh,
Tông môn phụng tự giữ toàn Tứ Ân.
Sanh tại thiên hiếu song thân,
Một hậu vi nghĩa ân cần sớm mai.
Trung quân lòng giữ chẳng sai,
Giồi câu tiết chánh tỏ bày bia son.
Mình tu phải dạy cháu con,
Đạo truyền kế đạo Phật môn lâu dài.
Thích Ca Phật tổ Như Lai,
Lục niên tân khổ chẳng nài nhọc công.
Đến nay về hạ thần long,
Tỉ như thuyền nhỏ bị phong giang hồ.
Di Đà lục tự Nam mô,
Vãng sanh Tịnh độ ra vô thanh nhàn.
Thoát nơi khổ hải mới sang,
Lánh vòng trần tục khỏi đàng tử sanh.
Phận tôi Cư Sĩ tín thành,
Thầy truyền dạy chúng làm lành tu thân.
Hạ ngươn cuộc thế cũng gần,
Tỉnh tâm tự giác ân cần cho mau.
Chuyện tu chẳng khó ở đâu,
Lấy câu bố thí làm đầu rất nên.
Thiên thần biên chép đôi bên,
Thiện tăng ác giảm hư nên lời truyền.
Thưở xưa Phật dạy chẳng tin,
Kẻ nghe người bỏ, nói mình khôn ngoan.
(còn tiếp)