Non Tiên gió mát toại lòng thay!
Tức cảnh thi văn nhả một bài
Cố tưởng ước mong về nhược thủy
Ngặt vì không cánh lấy gì bay?
Dắt xác phàm phu viếng non đoài.
Hỏi nhờ đá cục ngủ đêm nay.
Chư Sơn bảy núi đồng qui tụ
Thầy tớ kiểng tiên rõ mặt mày.
Nhìn xem cây cỏ gió lung lay.
Sáng lại lui chơn trở gót hài
Vậy hỡi chư thần mau nối gót.
Theo Thầy dắt cúng khỏi nồng cay.
Lầu đài núi cấm lộ nay mai.
Thức tỉnh chúng sanh mới trổ tài.
Khuyến dụ dân tình minh đạo đức
Tu hành được thấy cảnh bồng lai.
Sau cuộc thám hiểm hành hương trên núi Tà Lơn và sau mấy năm khói lửa trên đất nước Việt Nam, tôi đinh ninh rằng cuộc đi non này là tượng trưng những phút kinh hoàng gian lao mà Đức Thầy và các tín đồ của Ngài phải trải qua trong thời kỳ ly loạn để đến ngày huy hoàng của đất nước.