Ai Dám Lên Voi Xuống Cọp

24 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 24730)
Ai Dám Lên Voi Xuống Cọp

 

 Dù cho gặp lắm hùm beo

Từ bi vẫn niệm quyết leo khỏi rừng.

 

Thầy trò lên đường. Tôi vấp chơn trúng đá màu tuôn dầm ở đầu ngón chớn cái, đau nhức vô cùng. Đức Thầy liền nắm ngón chơn cái tôi và dùng phép mầu cầm máu liền hết đau nhức, khỏi băng bó.

 

- Có lúc tôi bị gai đâm, Đức thầy cũng dùng huyền diệu mà trị hết liền.

 

Đức Thầy nói: “Thầy trò mình đi mấy ngày đã đuối chơn, để Thầy kêu hai con cọp đặng Thầy trò mình cỡi đi cho khỏe”.

 

- Bạch Thầy, cầu xin “trên trước” che chỡ đi cho được bình yên, cỡi làm chi con sợ lắn, tôi đáp lại.

 

Núi này loại tượng rất nhiều, phẩn trét lèn, có chỗ chúng đánh vùng còn mới ràng ràng, có lẽ là chúng mới bỏ đi nên cát dính lá cây còn ướt rượt.

 

Đức Thầy hỏi tôi: “Mày muốn cỡi tượng không. Để Thầy kêu nó lại đặng Thầy trò mình cởi nó đưa đường cho mau”.

 

Tôi cũng bạch như hồi nãy: “Bạch Thầy cầu xin “Trên trước” độ hộ đi cho yên ổn như vầy cũng được, tôi không dám cỡi đâu! Tôi chỉ ước ao được thầy đem tôi đi cho gặp Phật, Tiên, vì hôm nay đã bốn năm ngày, đường xá sơn xuyên, cực khổ mà không gặp.

 

Đức Thầy đáp: “Bực đế Vương giàu sang phú hữu tứ hải và những kẻ có trăm ngàn bạc còn đi không được con đường này!”

 

Tôi trả lời: “Bực đế vương hay kẻ giàu sang có tiền họ đi máy bay, xe hơi ở thị thiềng sung sướng, chớ họ đâu dám hy sinh liều thân vào đây cho bỏ mạng!”

 

- Mày có duyên lớn cùng Thầy nên “Trên trước” bảo Thầy đem mày đi non giải căn quả tu hành, mày đi với Thầy năm sáu ngày, sau khỏi sa địa ngục năm sáu tháng. Đức Thầy đáp lại.

 

- Thầy ôi! Giải căn quả gì mà cực khổ quá, con xin Thầy có giải thì để về dưới thế sẽ giải! (Lời nói của tôi ứng nghiệm thật. Sau khi về nhà tôi đau từ ngày 20 tháng giêng cho đến mùng 4 tháng 5 năm Canh Thìn gần chết)



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn