Tháng 8 năm 1945, Nhựt đầu hàng vô điều-kiện sau khi phe Đồng-Minh liệng xuống Quãng-đảo và Trường-Kỳ hai trái bom nguyên-tử.
Ở Việt-Nam, nhứt là Nam-Việt, các đảng phái, các tổ-chức chánh-trị hoạt-động ráo-riết.
Ngày 14-8-45, Mặt Trận Quốc-Gia Thống-Nhứt thành-lập tại Saigon, có đoàn-thể P.G.H.H. tham gia.
Ngày 24-8-45, các báo tại Saigon đều đăng tin M.T.Q.G.T.N. đã thỏa-thuận gia-nhập Mặt Trận Việt-Minh.
Sáng ngày 25-8-45, Việt-Minh yết thị danh-sách Lâm-Ủy Hành-Chánh Nam-Bộ (gồm có 9 nhân-vật: Trần Văn Giàu và bè lũ của hắn). Không cần nói ra, ai cũng biết rằng đây là một hành-động độc tài, trái với chánh-thể dân-chủ cộng-hòa.
Từ sau ngày 25-8, dư-luận các đảng-phái và các báo-chí đối với công việc làm của Lâm-Ủy Hành-Chánh Nam-Bộ không được tốt. Rồi thì nhiều vụ bắt-bớ đảng-phái đối-lập xảy ra lung-tung, nhứt là sau vụ lộn-xộn trong cuộc biểu-tình độc-lập ngày 2-9-45 và sau khi quần-chúng xôn-xao vì nghe tin 4 sư-đoàn dân-quân bị giải-tán.
ĐỨC HUỲNH GIÁO-CHỦ tố-cáo một cách khéo-léo rằng Ngài có đủ tài-liệu chứng tỏ Trần Văn Giàu đã có thông đồng với Pháp. Ngài rất đanh thép với danh-từ “Việt-Gian” và “V.M. giả”, “V.M.thiệt” trong khi lập luận, chất-vấn tại hôi nghị, ám chỉ Trần Văn Giàu.