Lòng vọng cầu nội ngoại tương tề
Qui nhứt thống ra bề mới nổi
Trước mắt ngọc gầm âu việc lổi
Sau lưng nhìn nhiều nổi Phật Tiên
Đêm năm canh thổn thức chẳng yên
Ngày sáu khắc sầu riêng mối đạo
Tưởng ái quốc cơ đồ sáng tạo
Nhìn lê dân cường bạo đa đoan
Chúa mỏi lòng chúa nghĩ thân an
Tôi mệt dạ còn mang nạn cả
Thời quân nhược quã kia báo quã
Thế thần cường giầy giã trung cang
Bắc lương thiền nghĩ tại không toan
Thời bất đạt đa mang tội thế
Ngày Bính Tý thương cha lập kế
Ơn cửu huyền tiền thế trung thu
Bảy ngày xuân ít kẻ công phu
Thập ngũ nhựt không tu hội phí
Trường an Phật ít người hội ý
Chốn bạo tàn hiếp trí gia công
Mẹ thương con xà lộn với long
Con ghét mẹ nên không niệm Phật
Sầu tâm nội nhơn đồng dử vật
Xét ít người lòng Phật nhiều ma
Có vui chỉ một chốn Diêm la
Miền Tiên cảnh vào ra ít mặt
Rắn lộn Rồng nhơn dân sanh giặt
Dề lao chốn cửa ngặt nổi chi
Nhị niên xao xát lời ghi để
Ngục rạt chen người xiếc kể bao
Bấy lâu tiêu tứ công lao khổ
Biển Thánh rừng Nhu bỗ báo ân
Rạng đến hai chữ quân thần đạo
Ái quốc ưu quân bỏ bạo tàn
Quốc cương thuỷ thổ đường danh vọng
Rèn chí tu tâm động Phật Trời
Khổ tăng gia khổ lời bất chánh
Đường lành thấy đó tranh sao đành
Sầu nổi muôn chim không nhành đậu
Buồn cho sự thế hậu bất gia
Con Phật có lòng, ma mà dắt
Con ma chẳng kể quỉ bắt ma
Nhứt nhơn địch vạn cha ơn trợ
Ngô Bắc xem Nam sợ Phật Trời
Ngọn rau tấc đất lời cẫn hạnh
Súng bắn rập bô chẳng mạnh chi
Dỏng bất quá Thiên đừng khi Phật
Cường vô quá lý vật tiêu tan
Của Thiên trả Địa mang tiến dữ
Tích đức minh minh chẳng chữ lòng
Có chi hơn một kiểng non bồng
Trung quân hiếu phụ vợ chồng ái ân
Nơi ánh sáng Sư tiền giáo đạo
Nhờ oai linh nội ngoại Tổ tông
Tổ căn nguyên Tam giáo sư ông
Di truyền Đạo thiệt là Thích Đạo
Hữu Thánh giao coi sao lộn lạo
Đời kim tiền đa đạo đa sư
Nói nhơn hư đạo thiệt bất hư
Lầm tả đạo nhơn hư bất dụng
Kiêm Thích đạo kinh xưa chẳng tụng
Việc âm thinh sắc tướng bất dùng
Đạo tại tâm tâm đạo xuất tùng
Tùng tâm đạo mới là Phật đạo
Đa tà quỉ sư truyền khổ giáo
E hậu lai ác báo ác lai
Người ở đời ai cũng hai tai
Nghe cho rõ đạo ai chánh giáo
Người lại nói phật rằng nói láo
E cho người sau mất phần ăn
Khuyên người đừng nghi hoặc lăng xăng
Sau người lại vô căn mà chết
Dầu thương ghét Phật Trời thương hết
Người nhứt tâm giữ nết ở ăn
Tai hoạ Trời xuống chốn lăng xăng
Nạn nước lửa nạn phần ôn dịch
Nạn trái ban thương phần con nít
Nạn chìm ghe lão ấu bất tồn
Nạn hổ lang ác thú hết hồn
Nạn chết đói ơ rằn mổ cắn
Nạn giặc giã chạy dường cóng cẳng
Té ngã lăng chân thẳng chân dùn
Phật ngày xưa dạy bảo người tùng
Nay mắc nạn rùng rùng phế bổ
Tu nhân đạo tậm thâm ai rõ
Tu gia trì tu nhỏ tu nhen
Tu Quốc vương chơ Phật ngợi khen
Tu bồ thi làm quen với Thánh
Tu tành hạnh cầu an bá tánh
Tu đấp đường tịnh thuỷ ai ương
Tu biết thương vốn thiệt chay trường
Tu tham của tu đường địa ngục
Tu cần kiệm gia đường phú túc
Tu ghét ghen tu chúc gông cùm
Tu hiếu nghĩa bao trùm Tiên Thánh
Tu làm vậy Phật trời lưỡng tánh
Tu quỉ ma tránh chẳng khỏi tai
Tu thi ân mới đặng lâu dài
Tu phước đức mới là phương tiện
Tu nhẫn nhẫn khuyên đừng thưa kiện
Tu hưu hưu vạn sự thôi thôi
Tu trongtâm đừng ở ngoài môi
Tu nhân nghĩa lễ nghi trí tín
Phật bài để Phật đâu cất kín
Nhơn bất tri bất giác bất thông
Nói cho nhiều những việc mênh mông
Trọng trăm mối tích tông đạo cá tòng
Đạo là lớn chẳng vay chẳng ngã
Trong năm châu chư quốc đều noi
Trước mắt người ít kể xét soi
Ta nhân đạo thiệt là chánh giáo
Tiên, Thánh, Phật ba ngôi dựng tạo
Tu xưng danh tu kiếm gạo tiền
Tu mạo chiều thế tiền phản Đạo
Trên Trời Phật không tờ chỉ giáo
Dưới chúng sanh tạo tác điểm danh
Tạo cốt hình lục tỉnh bia danh
Phật đâu lại bất tri ngôn ngữ
Kỷ tri kỷ bất tri nhân bỉ
Tội bỉ tri tội kỷ bất tri
Ly ngục hình nhơn ngục nan ly
Tri kỳ bỉ bất tri kỳ thử
Văn ngôn chánh cước lai hoạ khứ
Văn ngôn tán phước khứ hoạ lai
Ai nên hư phải quây mặc ai
Tục đường nói tội ai lai nấy
Giác việc đời phải quấy có đôi
Phật với ma thì lại riêng ngôi
Phú với quí nghỉ thôi một cặp
Trung với nịnh nghỉ thôi hai cặp
Chánh với tà chẳng gặp, chẳng hung
Hiếu với trung, trung hiếu chung cùng
Khôn với dại, dại khôn khôn dại
Nhơn lễ nghĩa trí tín hợp lại
Dữ với hung, hung dữ ở gần
Thần với Thánh, Thánh Thần cứ độ
Nói phải quấy cũng như giã ngộ
Nói ít lời lật đổ mặc ai
Cất bút châu phụng toả một bài
Di truyền để hậu lai tường khán
“Phật ông diễn thế gian di chúc,
Tiền kỷ tái hậu vô giai”.
Từ Kỷ Dậu niên Phật Thầy truyền chí Du kim,
Nhăm ngũ niên cọng, kế cứu thập tứ niện
Nhăm ngũ niên hạ nguơn nhựt
Kỷ Dậu niên tái bản.Bá nhì thập niên hậu
( 1849-1969 )