Mẩu chuyện số 75 - ÔNG THẦN KHÔNG TU ÔNG THẦN CŨNG CHẾT

23 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 40635)
Mẩu chuyện số 75 - ÔNG THẦN KHÔNG TU ÔNG THẦN CŨNG CHẾT

M

ột hôm ông Nguyễn Giác Ngộ (*1) được lịnh Đức Thầy đòi đến Miền Đông dạy việc, khi ông mới vừa bước vào phòng khách, nghe Đức Thầy rầy ông Trần văn Soái tục gọi là Năm Lửa. Ông Năm Lửa đang ngồi dòm xuống, còn Đức Thầy đi tới đi lui trong phòng khách nói:

-Ai cho lịnh để chiến sĩ Ông làm bậy gây thiệt hại cho đồng bào ở Miền Tây?

Đức Thầy ngưng lại một lúc rồi nói tiếp:

-Tôi nói cho Ông biết ông Thần không tu ông Thần cũng chết, đừng nói người phàm. Đạo của tôi dạy chia làm sáu hạng mà không được hạng thứ sáu là tệ lắm!

Đồng thời Đức Thầy đếm trên đầu ngón tay:

-Phật, Thánh, Tiên, Thần, Tướng, Dân.

Thuật theo lời của ông Nguyễn Giác Ngộ

PHẦN NHẬN XÉT:

Hướng nhắm rốt ráo của đạo Phật là cắt đứt nẽo phiền trược khổ đau, đi đến nơi yên vui thoát khổ. Tuy nhiên, “Qui nguyên bổn vô nhị, phương tiện hữu đa môn”, thế nên sự khai minh chính giáo của Ngài tuy mục đích là đưa nhơn sanh đến chỗ cứu cánh giải thoát, nhưng với trình độ của chúng sanh trong thề kỷ 20 nầy bởi nghiệp chướng quá nặng nề nên Ngài tùy cơ hóa độ, mới chia ra nhiều hạng khác nhau. Đó là diệu dụng của bậc giác tha hóa chúng. Ngài đã từng phán dạy:

Sá chi kẻ ngu si khinh ngạo,

Vì trên đời nhiều hạng khác nhau.

(Bài Diệu Pháp Quang Minh)

Tuy có khác nhau về trình độ căn cơ nhưng Phật tính vẫn đồng, nên Ngài không nỡ bỏ rơi hạng người tình dầy nghiệp nặng. Cũng như bà mẹ đối với con, chẳng những bà mẹ ban tình thương cho đứa con khôn ngoan sáng suốt, mà cũng luôn thương yêu đứa xấu xí ngu đần. Nếu có bị tật nguyền thì mẹ cũng chẳng hề vì thế mà từ bỏ con mình, trái lại còn phải thương lo nhiều hơn đứa khôn ngoan giàu có.

Lòng từ của Đức Thầy đối với chúng ta cũng thế, nên Ngài mới chia ra nhiều bậc, nếu ai không đủ điều kiện tu tiến đến chỗ thành Tiên, đắc Phật thì họ cũng được sống đời Thượng Cổ (Thượng Nguơn) (*2) để giúp nước phò vua, hay là làm Dân Phật Quốc, rồi lần lần họ tiến lên đến mức giải thoát an vui.

*1-Tướng Nguyễn Giác Ngộ lúc đó đang là chỉ huy trưởng Liên đội Nguyễn Trung Trực quân đội PGHH; còn tướng Trần văn Soái thì chỉ huy Chi đội lưu động đang đóng quân tại Hậu Giang. Cả hai là thuộc hạ tín cẩn, sát cạnh Đức Thầy, và cùng là tín đồ cao cấp trong Đạo.

*2-Nhân sinh quan của Bửu Sơn Kỳ Hương và Phật Giaó Hòa Hảo: vũ trụ tuần hoàn theo Tam Nguơn, gồm Thượng Nguơn, Trung Nguơn, và Hạ Nguơn. Nay thuộc thời Hạ nguơn và sẽ lập lại Thượng nguơn. Đời Thượng nguơn sắp đến tốt đẹp như thời Thượng Cổ Nghiêu Thuấn thuở xưa.[ xin đọc: Hạ nguơn nay đã hết đời. Thượng nguơn hồi phục là ngày an cư (Bài Thiên Lý Ca); Những mơ ước hồi qui Thượng cổ, Ta điên thuở Tam hoàng Thượng cổ (Bài Xuân Hạ Tác Cuồng Thơ); Thuở xưa thời buổi Thuấn Nghiêu, Thái bình thịnh trị mến yêu khắng tình, Chớ đâu đồ thán sanh linh! (Bài Từ Giã Làng Nhơn Nghĩa)]

Nhưng dù cho hạng thứ nhứt hay thứ chót cũng thế, tuy sự công dụng có khác nhưng các điều căn bản của đường lối Học Phật Tu Nhân, họ phải triệt để tuân hành, nghĩa là phải giữ tròn cấm giới, nói trọn điều lành, làm trọn việc chánh. Như anh tài xế lái xe trên quốc lộ, dù đi xa hay đi gần cũng phải giữ bên thuận, và nhắm thẳng theo quốc lộ mà chạy. Chớ không phải ỷ chạy đường gần rồi bỏ luật giao thông thì khó an toàn tánh mạng.

Tóm lại, bởi ông Năm Lửa là một chỉ huy của quân đội mà kỷ luật chẳng nghiêm minh nên mới bị Thầy rầy quở, và cho biết Đạo Ngài có sáu hạng, mà tu hạn chót tức là dân đời Thượng Cổ không được là dở! Lời minh huấn trên đây là một bài pháp lý tuyệt vời, đáng cho ta ghi nhớ mà hành y sẽ được phần thưởng xứng đáng vậy!

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn