- Tựa
- Chương I: Nguồn gốc Đạo Phật Giáo Hòa Hảo (Nguyên Thỉ)
- Chương II: Nguồn Gốc Đạo Phật Giáo Hòa Hảo (Hiện Duyên)
- Chương III : Đức Giáo Chủ Và Công Đức Truyền Giáo
- Chương IV: Đức Giáo Chủ và Sứ Mạng Thiêng Liêng
- Chương V: Đức Giáo Chủ Trong Việc Thi Hành Sứ Mạng
- Chương VI: Sự Canh Tân và Quy Nguyên Trong Giáo Lý Phật Giáo Hòa Hảo
- Chương VII: Giáo Lý Căn Bản Phật Giáo Hòa Hảo
- Chương VIII: Tinh Thần Khổng, Lão Trong Giáo Lý Phật Giáo Hòa Hảo
- Chương IX: Tinh Thần Cách Mạng Quốc Gia trong Phật Giáo Hòa Hảo
- Chương X: Phật Giáo Hòa Hảo Với Bản Sắc Dân Tộc
- Chương Thứ XI: Phật Giáo Hòa Hảo Với Quần Chúng
- Chương Thứ XII: Sự Thực Hư và Lối Vần Vè Trong Thi Văn Sấm Giảng Phật Giáo Hòa Hảo
- Chương Thứ XIII: Nền Văn Minh Tây Phương Qua Sấm Kinh Phật Giáo Hòa Hảo
- Chương Thứ XIV: Ý Nghĩa Vô Vi Trong Phật Giáo Hòa Hảo
- Chương Thứ XV: Vấn Đề Hòa Bình Trong Phật Giáo Hòa Hảo
- Chương Thứ XVI: Sự Dung Hóa Giữa Giáo Lý Từ Bi và Tinh Thần Ái Quốc Trong Phật Giáo Hòa Hảo
- Chương Thứ XVII: Bửu Sơn Kỳ Hương và Phật Giáo Hòa Hảo Không Phải Là Một Đoàn Thể Chánh Trị
- Chương Thứ XVIII: Sự Bành Trướng Và Tiềm Lực Tự Tồn Của Phật Giáo Hòa Hảo
- Chương Thư XIV: Phật Giáo Hòa Hảo Ngày Nay
- LỜI BẠT
Đã chịu đựng với Thực dân, Cộng sản, người tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo còn phải đương đầu với chế độ độc tài phong kiến của nhà Ngô.
Năm 1945, Ngô Đình Diệm lên cầm quyền là thẳng tay đàn áp Hòa Hảo. Quân đội Phật Giáo Hòa Hảo với võ trang hùng hậu đóng trên khắp nẻo đường đất nước miền Tây, từ bao lâu năm đã làm cho Cộng sản lùi xa và giữ an được an ninh vững chắc, họ Ngô bấy giờ vì quyền lợi riêng tư, đã ra kịnh thu lột vũ khí và tước đoạt quyền hành.
Trung tướng Lê Quang Vinh rút vào bưng biền, lập chiến khu kháng cự. Trung tướng Trần Văn Soái cũng bỏ Cái Vồn, kéo binh vào Đồng Tháp cứ hiểm. Sự xáo trộn xảy ra và chế độ bào tàn dẫn tới những hành động tội ác lan diễn khắp nơi mà những người tín đồ ngoan hiền lắm khi không làm chi nên tội cũng bị bắt cóc, hoặc bị sanh cầm.
Cộng sản thừa cơ hội tốt lập lại thế đứng ở nhiều nơi. Họ Ngô ngoan cố, tưởng đâu mình chống nỗi Cộng sản, nên cứ lo đàn áp P.G.H.H. Trung Tướng Lê Quang Vinh, một bậc anh hùng dẫy đầy thành tích bài Tây đả Cộng, bị bức tử tại Cần Thơ, rồi biết bao nhiêu Hòa Hảo có khả năng, thừa khí phách trên đường phục vụ chính nghĩa quốc gia, bị họ Ngô thảm sát.
Từ năm 1958 trở đi, Ngô Đình Diệm đã thu tóm được phần lớn quân lực P.G.H.H., nên xoay sang tiêu diệt cơ cấu điều khiển của Đạo. Các tự viện, các hội quán đều bị tịch thu, nhiều tài sản của đạo như ruộng vườn, nhà cửa cũng bị cưỡng đoạt. Công cuộc truyền bá đạo lý, cơ sở từ thiện đều bị bóp nghẹt không cho hoạt động.
Họ Ngô còn chủ trương tiêu diệt viên chức trong đạo. Đức Huỳnh Công Bộ, lãnh đạo tinh thần tối cao P.G.H.H., luôn luôn bị trông chừng, theo dõi. Các ông Huỳnh Hữu Thiện, Trần Văn Tập, Huỳnh Thiện Tứ, Lê Hoài Nam không hề có hoạt động chánh trị chống chánh quyền, đã bị bọn mật vụ Ngô triều bắt cóc và thủ tiêu. Nhiều đồng đạo khác nhiệt tâm với đạo, với nước, đứng lên hoạt động đòi hỏi quyền dân, cũng bị ám sát hoặc khủng bố nghiệt ngã. Người ta còn dùng mọi cách để ly gián tín đồ, mưu toan cuộc “chia để trị”
Người dân Hòa Hảo dầu phần đông mộc mạc, hiền lương, nhưng nhờ có đọc kinh, học đạo, họ vẫn thừa đức tin và đủ trí xét đoán để thấy được dã tạm của đam người độc ác. Cho nên dầu có bị phân chia năm bè ba mối, họ vẫn nhớ họ là họ với tấm Trần Dà trăm năm, với bàn thông thiên muôn thưở. Đêm đêm thắp nhang khấn nguyện về xa xôi mong Thầy trở lại. Đạo nào khác, cho dẫu có lắm của nhiều tiền và có quyền có chức, họ đều xa lánh chẳng theo. Cho nên suốt chín năm dài, gia đình họ Ngô vẫn không đạt được cái mộng tiêu diệt tín ngưỡng và đè bên này, người ta xoay sang bên khác.
Trong cơn bão táp loạn cuồng do nhà Ngô gieo gây, người trong đạo đã rỉ tai nhau câu phán truyền của Đức Tôn Sư kính mến:
Phát xích sẽ truy tầm tàn sát
Không đảng nào mà thoát tai ương
Cho nên phải:
Chớ nóng nảy sân si hư việc
Phải đợi thời vua Việt hồi quy
Và người ta đã “phân thân”, đã tự động tổ chức từng nhóm, phát giảng đọc kinh,gây thành một phong trào tu hiền lan rộng với thể thức tuyên truyền khác biệt. Họ đọc to trên máy phóng thanh lời Sấm Thi của Đức Giáo Chủ:
Hiệp cùng nhau truyền bá kinh lành
Làm cho đời hiểu rõ thinh danh
Công đức Phật từ bi vô lượng
Người ta lại phấn khởi lên và số người theo đạo gia tăng không ít.
Cho hay người ta muốn tiêu diệt tín ngưỡng thì tín ngưỡng dồi dào, và muốn cho mối đạo rã tan thì đạo lại kết chặt lạ thường với một hình thức khác.