Tác giả Lư Kiến Sơn
NAY đà đã gặp đường tu,
NAY đà đã gặp đường tu,
GẶP
ngay mối Đạo cội nguồn chánh chơn.
GỐC
nầy là Phật ban ơn,
PHẢI
về tu nội hay hơn tu ngoài...
MAU
mau theo Phật theo Thầy,
TÌM
ra đạo lý, tháng ngày sửa trau,
GỐC
nầy vun đắp kỹ nào!
ĐỂ
không mang tiếng “tầm phào” đường tu.
GẶP may! Nay tỏ
người mù,
PHẬT tâm là gốc, đừng
tu ngọn cành.
NGỒI
mà hưởng phước sao đành?
MÀ
lo hưởng ngọn sẽ tàn lụi cây.
THAN
ôi! Cho kẻ sa lầy,
KHÓC
chi cho mệt,
không quầy lại đi!
GẶP Thầy là gặp Thích Ca,
MAY thay gặp Tánh mới là cội tu.
NAY con quê dốt lại mù,
TỎ câu Phật Tánh, chữ ngu
rớt rồi.
NGƯỜI xưa: Lục Tổ dốt thôi!
MÙ thì chữ nghĩa lại ngồi
ngôi cao.
PHẬT xưa luôn vẫy tay chào,
TÂM ta là Phật, ai
nào hay chưa?
LÀ môn đốn ngộ đại thừa,
GỐC tâm hiện tại chẳng
vùa khứ, lai.
ĐỪNG đeo hình tướng bên ngoài,
TU ngay sự thật nhận
ngay tánh mình.
NGỌN đèn chân lý tỏ minh,
CÀNH mai bẻ lá xuân
xinh hoa cười.
Con người muốn
đặng đạo ngời
Cũng nên "bẻ lá" gọi mời hoa tâm
Bỏ đi quá khứ
đã tầm
Tương lai cũng vứt sẽ thâm đạo mầu
Bỏ luôn học hiểu
hôm nào
Bỏ luôn mơ ước đến chào ngày mai
Bỏ luôn kiến
thức đeo hoài
Bỏ luôn tư tưởng : lâu đài nhốt ta
Bỏ luôn kinh
điển đầy nhà
Bỏ luôn phương tiện, tránh xa giáo điều
Bỏ luôn luận
thuyết mỹ miều
Đóng khuôn lồng sáo nuông chìu cái tôi
Bỏ luôn tất cả
cho rồi
Để ông Phật Tánh luôn ngồi trong ta
Phật mà được
ngự nhà ta
Đời ta sẽ đẹp như hoa thơm lừng
Thân ta cho Phật
sử dùng
Đời ta tự tại vô cùng hỡi ơi!
Thân ta trao
Phật tuyệt vời!
Đời ta sẽ được đáo nơi niết bàn.
15/06/2014
Sơn Bốn Mắt – Kẻ tri giải
“NAY
GẶP GỐC PHẢI MAU TÌM GỐC,
ĐỂ
GẶP PHẬT NGỒI MÀ THAN KHÓC.”
Là lời vàng của Đức
Huỳnh Giáo Chủ trích trong Quyển tư: Giác Mê Tâm Kệ.
Gửi ý kiến của bạn