Không quá khứ, không vị lai
Thời gian Xuân giữ thắm tươi hoài.
Từ lâu oanh vẫn mơn cành liễu
Và mãi vàng luôn đượm cánh mai.
Cuộc thế vô thường, cơn mộng lớn
Nguồn xuân bất tận, suối thơ dài.
Làm chi năm một lần khai bút ?
Bút đã khai từ thiên địa khai.
Đông Hồ
Gửi ý kiến của bạn