- Lời Nói Đầu
- Kính Cùng Đọc Giả
- Giòng Ký Ức Ngậm Ngùi Với Những Năm Vắng Bóng Đức Huỳnh Giáo Chủ
- Cuộc Tương Sát Càng Lộng Hành
- Lúc Ra Đi Và Ly Biệt
- Lâm Nạn Tại Đốc VÀng Hạ Rạch Láng Tượng
- Hai Người Thóat Nạn Được Về Tại Ba Răng
- Ôn Lại Cuộc Đời Tranh Đấu Trong Hàng Ngũ Quân Đội Nguyễn Trung Trực
- Bước Sang Giai Đoạn Tạo Lấy Gia Thê Và Sự Nghiệp Vào Năm 1952-1963
- Hạng Người Cư Sĩ
- Bức Thư Ngõ
- SÀI GÒN, ngày 29 tháng 3 năm 1965
- LONG XUYÊN ngày 21 tháng 3 năm 1865
Lòng thắc mắc nỗi buồn bao xiết kể
Gợi mặc sầu dường thể giấc chiêm bao
Nhắc đến đâu từng đoạn ruột héo xào
Thương cho đấng lao đao vì nghĩa vụ
Đen tâm chí hy sinh cùng vũ trụ
Có bao màn hấp thụ với phong sương
Một mảnh thân đứng vững chốn cương trường
Dùng đuốc huệ rọi đường trong nẻo tối
Mong trăm họ nhứt tâm mau cải hối
Tình yêu nhau đừng đổi phải thương nhau
Đồng thẳng chơn đường chánh bước ngay vào
Gặp cảnh biến gian lao không sờn dạ
Lợi quí báo nguyền bền gan sắt đá
Lễ chánh chơn tạc dạ vẫn tôn thờ
Dầu thân này trí siển với tài sơ
Cũng quyết phá bụi bờ leo đến chốn!
Trong cảnh đấy đã hết lời hổn độn
Mắt xem thường không lộn những vết nhơ
Nhưng riêng than phận tớ tuổi còn thơ
Cơn giông tố mong nhờ Thầy nắm dắt
Nhắt đến đây lòng con đau tợ cắt
Thương thân Thầy Nam, Bắc ở phương nào?
Vì vậy nên nằm đi đứng ra vào
Chi xiết nỗi đớn đau cùng buồn thảm!
Mong Tạo Hóa vén xong màn ảm đạm
Cho Tớ Thầy được tạm chút giải khuây
Nếu tuồng đời sắp đặt mãi như vầy
Thì tâm sự Tớ đây sầu vạn kiếp!
Đầu bái Phật cầu xin mau dẫn tiếp
Cho nhơn sanh theo kịp cảnh bình hòa
Dám lời thưa đồng đạo khắp gần xa
Ráng vững chí tầm qua câu chánh lý
Đức Thầy dạy đạo đồng tua xét nghĩ
Đừng hoang mang thối chí với ngã lòng
Dù cho Thầy cách mặt Bắc hay Đông
Ta cũng quyết một lòng toan thẳng tới
Mặc tình thế của người hay biến đổi
Thức thời kỳ đạo ngỡi sẽ chấn hưng
Khắp năm châu bốn bể được vang lừng
Giúp quốc thể phục hưng nền độc lập.