- Lời Nói Đầu
- Kính Cùng Đọc Giả
- Giòng Ký Ức Ngậm Ngùi Với Những Năm Vắng Bóng Đức Huỳnh Giáo Chủ
- Cuộc Tương Sát Càng Lộng Hành
- Lúc Ra Đi Và Ly Biệt
- Lâm Nạn Tại Đốc VÀng Hạ Rạch Láng Tượng
- Hai Người Thóat Nạn Được Về Tại Ba Răng
- Ôn Lại Cuộc Đời Tranh Đấu Trong Hàng Ngũ Quân Đội Nguyễn Trung Trực
- Bước Sang Giai Đoạn Tạo Lấy Gia Thê Và Sự Nghiệp Vào Năm 1952-1963
- Hạng Người Cư Sĩ
- Bức Thư Ngõ
- SÀI GÒN, ngày 29 tháng 3 năm 1965
- LONG XUYÊN ngày 21 tháng 3 năm 1865
GIÒNG KÝ ỨC NGẬM NGÙI VỚI NHỮNG NĂM VẮNG BÓNG ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ.
Tại sao tôi phải nói?
Kính thưa quý đồng đồng-đạo thân mến!
Trong thời gian ghi chú thiên nhựt ký nầy, càng viết tôi càng thấy được giải thoát. Lần đầu tiên cảm tưởng là tôi có thể vượt thắng nổi dĩ vãng và làm được như thế, nhiều việc trở nên sáng tỏ trước mắt tôi.
Trí tưởng của tôi lúc nầy gần như người thấy quảng đời quá khứ hiện ra trước mắt mình và nó là trang sách đang mở rộng. Nhắc lại những sự kiện gay go đã xảy ra làm hao mòn một nền đạo giáo chơn thành. Với mục đích khác nữa, khi đặt bút viết Hồi-Ký nầy, tôi mong làm sao cho rốt cuộc mọi người sẽ nhìn tôi đúng như con người thật của tôi, và có sơ sót điều gì đáng ghi mà tôi đã quên đi, ước mong toàn thể liệt vị niệm tình nhắc nhở và bổ chính hầu tô điểm cho thiên ký ức nầy được viên mãn và kỷ niệm chung của toàn thể chúng ta.
Nhớ lại vào năm mà tôi đã nên 19 tuổi, độ ấy tôi rất ngây thơ của thời trẻ trung niên tiếu, sống bên cạnh một gia đình nông dân chất phát. Tuy nhiên, chí tôi đã sẵn thờ một tôn chỉ đạo giáo của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, noi truyền thống Phật Thầy Tây An và do sự cảnh giác của Đức Thầy Huỳnh Giáo CHủ.
Tóm lại: là tuyệt đối lòng tôi đã nặng mang giềng đạo đức và trí tôi cũng in sâu với tiếng gọi quốc hồn, giữa thời mà dân tộc VIệt Nam đang chìm sâu vào vòng nô lệ của Thực Dân Pháp.
Hãnh diện thay, tôi được đứng vào hàng ngũ tranh đấu của Quân-Đội mang danh nghĩa Quan Thượng-Đẳng Đại Thần NGUYỄN TRUNG TRỰC mà Đức Huỳnh Giáo Chủ đã sáng lập thuộc hệ thống, Chiến Khu IX Chi Đội 30 giao quyền thống lãnh cho Ông Chỉ-huy Trưởng Nguyễn Giác Ngộ.
Môt năm đầy hăng hái, toại chí bình sanh sở vọng ở vào câu: “Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách”, toàn dân Việt Nam đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu, thảy thảy khép vào hàng ngũ võ trang quần chúng mãnh liệt cùng liên quân kháng Pháp.
Nhưng rủi thay! Gặp phải hồi đen bạc cho vận mệnh nước nhà còn kéo dài ngày tháng. Ngẫu nhiên trong hàng ngũ kháng chiến oai hùng của mặt trận Việt Minh đoàn kết, bỗng có sự âm mưu chia rẻ, tương sát quá khốc hại ở cảnh nồi da nấu thịt, những ban Hòa Giải đều bất lực bỏ cả ngôi vị đồng bôn tẩu. Bầu không khí bất hòa diễn ra rùng rợn khắp nơi...