Đtb 59: Quan-ðiểm

31 Tháng Bảy 200212:00 SA(Xem: 17327)
Đtb 59: Quan-ðiểm
Vai Trò Tôn Giáo Trong Thiên Niên Kỷ Mới.

Một cuộc hội-luận về chủ-đề :Vai-trò tôn-giáo trong thiên-niên-kỷ mới dưới sự bảo-trợ của HĐLTVN/HK đã được tổ-chức hồi đầu năm Canh-Thìn (2000) tại Thành-phố Westminster miền Nam California (HK). Diễn-giả chính trong buổi hội-luận nầy là Đức Ông Trần-Văn-Hoài đến từ Roma (Ý-quốc), phối-hợp cùng quý vị Lãnh-Đạo Tinh-Thần, đại-diện cho các tôn-giáo thành-viên trong HĐLT: Phật-Giáo, Tin Lành, Cao-Đài, Phật-Giáo Hòa-Hảo.

Thế-kỷ 20 , thế-kỷ cuối-cùng của Thiên-niên-kỷ thứ 2, được coi là thế-kỷ văn-minh tiến-bộ của nhân-loại. Kể từ sau Đệ-nhị Thế-chiến (1939-1945), nhứt là những thập-niên sau cùng của thế-kỷ, những tiến-bộ vượt bực của khoa-học kỹ-thuật, những phát-minh kỳ-diệu của khối óc con người đã đưa đời sống dân-chúng thế-giới đến chỗ đầy-đủ tiện-nghi vật-chất, sung-túc, hoan-lạc, nhứt là tại các cường-quốc giàu có, thịnh-vượng. Tuy-nhiên, càng tiến-bộ về vật-chất thì đời sống tinh-thần càng thụt lùi, đi xuống. Con người sống buông thả theo bản-năng dục-vọng, chỉ biết hưởng-thụ, ích-kỷ, tham-lam khiến xã-hội trở thành hỗn-loạn, vô trật-tư, tội ác dẫy đầy. Không ngày nào là không thấy xuất-hiện trên báo-chí, truyền-hình, mạng lưới điện-toán toàn-cầu (Internet) những tin-tức, hình-ảnh về các vụ bạo-dộng, khủng-bố, tình-dục bất-chánh, cưỡng-hiếp, bạo-hành, cướp-bóc, sát-nhân,... Kinh-hoàng nhứt là hiện-tượng học-sinh còn ít tuổi ở Tiểu-học mang súng vào trường bắn bừa-bãi bạn học, thầy cô mình, khiến các nhà đạo-đức, xã-hội phải lắc đầu ngao-ngán.

Trên bình-diện rộng lớn hơn, vượt khỏi tầm mức địa-phương, quốc-gia là những vi-phạm trắng-trợn nhân-quyền, chà đạp thô-bạo tự-do tín-ngưỡng (Trung-Hoa, Việt-Nam), thủ-tiêu, thanh-toán chính-trị ghê tởm, những cuộc thánh-chiến khốc-liệt nhân-danh Đức Tin tối-thượng (Iran, Irak, Nam-Dương, Nigeria,...), các cuộc chiến diệt-chủng đẫm máu (Kosovo, Chechnya), những thủ-đoạn xâm-lược, đồng-hóa độc-hiểm (ở Tây-Tạng,..).khiến cho thế-giới luôn luôn sống trong biến-động, bất-ổn, khổ đau tang-tóc. Trước thảm-trạng khủng-hoảng trầm-trọng về đạo-đức, tình thương của nhân-loại ngày nay nầy, người ta nghĩ rằng chỉ có tôn-giáo mới có đủ uy-thế và quyền-năng tâm-linh để giáo-hóa, giải-trừ hầu mang lại an-bình cho thế-giới. Đó là lý-do và mục-đích buổi hội-luận nhằm xác-định vai trò của tôn-giáo trong Ngàn nămmới.

Hầu hết các bài tham-luận của quý vị Đại-diện tôn-giáo đều nhắc-nhở và nêu rõ tôn-chỉ, giáo-lý của tôn-giáo mìnhø từ-bi bác-ái, cứu độ chúng-sinh, nhân-loại mà mục-đích cao-cả tối-hậu là đi đến chỗ thế-giới đại-đồng. Do đó, vai trò tôn-giáo trong thiên-niên-kỷ mới, qua sự nhận-định chung, là tạo cảm-thông, gieo tình thương bao-la và đoàn-kết nhân-loại. Chính Đức Giáo-Hoàng Phao-Lồ Đệ II đã đi tiên-phuông bằng lời kêu gọi khởi-sự thế-kỷ 21 bằng một thế-kỷ của đoàn-kết trong bài diễn-văn thường-niên hồi đầu năm nay. Và để thực-hiện lời kêu gọi nầy, Ngài đã đến viếng thăm Ai-Cập, rồi Do-Thái, Palestine ở Trung-Đông để mở cuộc đối-thoại giữa Công-giáo, Hồi-giáo và Do-Thái-giáo. Tuy-nhiên, hành-động can-đảm và cao đẹp nhứt là trong ngày Chúa-nhựt Mùa Chay 15-3-2000 tại Tòa Thánh Vatican, Ngài đã cùng với 5 vị Hồng-Y và hai Giám-Mục đại-diện cho toàn-thể Giáo-hội Công-Giáo, công-khai nhìn nhận những lỗi-lầm, những tội lỗi mà trong suốt hai thiên-niên-kỷ qua, những con cái của Chúa cũng như chính Giáo-Hội đã lạm-dụng quyền-thế tinh-thần, nhân-danh Đức Tin và Giáo-hội, xúc-phạm đến những cá-nhân, tập-thể và những tín-ngưỡng khác. Noi gương Ngài, các vị lãnh-đạo Công-giáo khắp hoàn-vũ cũng tiếp nối xưng tội và xin tha-thứ.

Cùng lúc, trong cuộc tập-họp đông-đảo tín-đồ tại Bombay (Ấn-Độ), khi nói về vấn-đề đạo-đức trong thiên-niên-kỷ mới nầy, Đức Đạt-Lai Lạt-Ma, vị Phật Sống Tây-Tạng đã từng đươc giải Nobel Hòa-Bình năm 1989, đã tuyên-bố như sau: Trên thế-giới hiện nay có nhiều Tôn-giáo khác nhau, nhưng tất-cả chỉ là nâng cao con người. Tất-cả các Tôn-giáo đều có chung một thông-điệp của nhiệt-tình, thương yêu và tha-thứ..

Đây là một dấu-hiệu tốt, một cuộc cách-mạng tâm-linh, một bước tiến khích-lệ cho công-cuộc hòa-đồng, bao-dung và thương mến. Tuy nhiên, nó vẫn còn hạn hẹp trong phạm-vi một số ít tôn-giáo lớn liên-hệ với nhau, và ở thượng-tầng, chớ chưa thực-sự mở rộng đến tất-cả các niềm tin đạo-giáo khác. Để đạt đến cảnh-giới Vạn giáo đồng nguyên, đại-đồng bác-ái mà mọi người thường mơ ước, con đường chắc hẳn còn dài và nhiều cam-go thử-thách, chớ không dễ trong một sớm một chiều mà có được. Điều cốt-yếu căn-bản và quan-trọng là các Tôn-giáo, không phân-biệt lớn nhỏ, mạnh hay yếu, đông hay ít tín-đồ, đều phải lấy thành-tâm thiện-ý, tin-tưởng thương yêu, tương thân tương-trợ, thưc lòng chia xẻ hợp-tác mà đến với nhau. Và nhứt là kết-hợp từ hạ-tầng ở địa-phương, quốc-gia rồi các Châu,... như hình-thức Hội-Đồng Liên-Tôn VN tại Hoa-Kỳ hay tại Âu-châu, từ trong nội-bộ của tôn-giáo mình rồi ra đến tôn-giáo bạn bên ngoài. Nội-bộ mà phân-hóa, chia rẽ thì làm sao có thể nói chuyện đoàn-kết, hòa-đồng thế-giới?

ĐUỐC TỪ-BI
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn