B. ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ

13 Tháng Giêng 200612:00 SA(Xem: 31782)
B. ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ

          Đến Đức Huỳnh giáo chủ, khi Ngài ra đời, để dễ bề phổ hóa, Ngài cũng giả dạng, xưng hiệu khùng điên, đi đây đi đó, thức tỉnh chúng sanh như ông Sư Vãi Bán Khoai. Nhờ phương pháp khi ẩn khi hiện ấy mà sự truyền bá được lan rộng khắp nơi, mặc dù lúc bấy giờ quân Pháp cực lực đàn áp và truy nã tín đồ Bửu- Sơn  Kỳ- Hương.

           Nhân thấy thời kỳ đô hộ của Pháp sắp mãn và ngày biến chuyển hầu gần, Đức Huỳnh giáo chủ chánh thức ra khai đạo, nhằm ngày 18 tháng 5 Kỷ mão (1939). để kịp kỳ khởi sắc và xiển minh giáo pháp Tu Nhân Học Phật. Sau một thời gian ngắn dùng huyền diệu của Tiên gia bộ bịnh và ra Sám giảng thức tỉnh người đời, Ngài gây nên một phong trào đạo hạnh chưa từng thấy.

           Mà được như thế là vì, sau khi đem đối chiếu ngôn hạnh của Ngài Đức Phật Thầy và Sư Vãi Bán Khoai, người đời nhận thấy có sự đồng nhứt tư tưởng và chuyển kiếp. Có thể nói, nơi  Đức Huỳnh giáo chủ, tập trung cả một thế hệ Bửu- Sơn  Kỳ- Hương vì rằng chưa hoàn thành thì nay đều được Đức Huỳnh giáo chủ xiển minh và phát triển.

           Về nghi thức thờ trần điều, khởi thỉ từ Đức Phật Thầy Tây An và đã biến hình trong giai đoạn của Đức Bổn Sư, đến Đức Huỳnh giáo chủ, đã được phục hồi như cũ. Về giá pháp cũng thế, pháp môn Tu Nhân Học Phật do Đức Phật Thầy khai thị, đến Đức Huỳnh giáo chủ, được xiển minh và trình bày có hệ thống. Ngài luận giải về Tứ Ân, Tam nghiệp, Bát chánh, Tứ diệu đề, Thập nhị nhân duyên cùng mọi nghi thức thờ phượng và tu hành rất tin tưởng, rất dễ cho tín đồ nương theo đó mà tu học.

           Mặc dù Ngài không phát phái, nhưng với sự đối chiếu tư tưởng, nghi thức thờ phượng và giáo pháp hành đạo mà Ngài đã giáo hóa, người ta nhận rõ Ngài là một vị kế truyền chánh thống của giáo hệ Bửu- Sơn  Kỳ- Hương.

           Tại đâu Ngài không phát phái? Ngài có đáp đại khái: ở đời hung ác nầy, nếu phát phái thì rất có hại, vì rằng kẻ không có lòng phái sẽ tìm cách cướp đoạt khi họ có quan niệm rằng lòng phái sẽ có công hiệu để xuất trình đi đến hội. Như vậy, người có lòng phái sẽ gặp nhiều tai hại, chẳng khác người có tiền của trêu bẹo trước kẻ trộm cướp bất lương. Và càng hại hơn nữa là không tránh khỏi sự ruồng bắt và đàn áp của quân Pháp.

           Tuy rằng không phát phái Bửu- Sơn  Kỳ- Hương nhưng trong sám giảng và thi thơ của Ngài, người ta vẫn gặp rất nhiều bài thơ khoán thủ bằng bốn chữ báu linh ấy. Chẳng hạn như:

 Bửu châu công luyện chốn non Tan.

 Sơn thủy môn giang bảo giác dân.

 Kỳ quái chứ nơi thiên nhứt định những.

 Hương nồng dành thưởng kẻ tròn ân.

 Hoặc giả :

 Bửu ngọc vãng lai rõ đạo mầu.

 Sơn tầm hạnh Thích nẻo cao sâu.

 Kỳ giả thức tâm tìm đạo lý.

 Hương tuyệt đăng lai bái phục cầu.

           Những bài thơ khoán thủ như trên, kể ra còn nhiều, không sao trích lục hết được. Xem đó, Ngài đã mặc nhiên cho đời nhận thấy Ngài là vị kế thống của giáo hệ Bửu- Sơn  Kỳ- Hương rồi. Do đó mà tín đồ của các bực tiên giác, trước kia là những chi phái riêng biệt, đã kết thành một khối dưới sự hoằng hóa của Đức Huỳnh giáo chủ, Giáo hệ Bửu- Sơn  Kỳ- Hương nhờ vậy mà phổ biến rất mạnh trong sanh chúng.

           Khi nhận thấy ảnh hưởng của đạo Phật-giáo Hòa Hảo do Đức Huỳnh giáo chủ khai sáng một ngày một lớn và thực ra là cùng một giáo hệ Bửu- Sơn  Kỳ- Hương, quân Pháp ra tay khủng bố. Chúng cho điệu Ngài từ Hòa Hảo qua Châu Đốc rồi đưa đi an trí ở Sa Đéc, Cần Thơ, Sài Gòn và Bạc Liêu. Nhiều tín đồ Phật-giáo Hòa Hảo lần lượt bị bắt đày đi Bà rá, Côn Nôn; Sám giảng bị tịch thâu bị cấm.

           Quân Pháp tưởng thi hành chánh sách khắc nghiệt như thế là chặn được tiến triển của giáo hệ Bửu- Sơn  Kỳ- Hương, nhưng không dè, càng đưa Đức Huỳnh giáo chủ đi an trí đến đâu thì pháp môn Tu Nhân Học Phật  của Ngài càng  được phổ biến rộng ra chừng nấy.

           Trong một bài thơ viết tại Sa đéc, Ngài có nói rằng:

 Ta còn thương, thương trò lịu địu,

 Chớ cũng mừng được dịp phổ thông

           Và theo Ngài:

 Càng đi càng biết nhiều nơi.

 Càng đem chơn lý tuyệt vời phổ thông.

           Thế nên mặc dù bị quân Pháp đàn áp, nền đạo Phật giáo Hòa Hảo nói riêng, Bửu- Sơn  Kỳ- Hương nói chung không vì thế mà ngưng trệ, trái lại càng phổ biến và bành trướng mạnh mẽ.

           Cũng như gần đây; bọn vô thần tìm đủ phương pháp tiêu diệt, bằng cách thủ tiêu tín đồ và ám hại Đức Huỳnh giáo, nhưng càng bị khủng bố, nền đạo Phật giáo Hòa Hảo, cũng như cây được tưới nước, càng thêm phát triển. Có thể nói đây là thời kỳ cực thịnh và phổ biến rộng rãi của giáo hệ Bửu- Sơn  Kỳ- Hương.

           Đã hai lần bị Thực dân và Cộng sản, là hai đối địch nguy hiểm, đàn áp mà nó không tan rã thì không còn chướng ngại nào có thể chận đứng sức phát triển của nó được. Mà sở dĩ giáo hệ Bửu- Sơn  Kỳ- Hương còn tồn tại và phát huy là nhờ ở pháp môn Tu Nhân Học Phật, chẳng những thích hợp với căn cơ của chúng sanh trong thời kỳ mạt pháp mà còn đào luyện nơi kẻ tính phụng nó, một tinh thần sùng đạo và vị  tha cao cả.

           Đó là yếu tố siêu thắng của pháp môn Tu Nhân Học Phật của giáo hệ Bửu- Sơn  Kỳ- Hương.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn