3-Tận Thế và Hội Long Hoa Xảy Ra Như Thế Nào?

27 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 36843)
3-Tận Thế và Hội Long Hoa Xảy Ra Như Thế Nào?
 

 

Ông Thanh-Sĩ có viết

Tận-Thế bằng cách nào?

 

Đó là một cuộc lọc lừa lớn lao và kỳ-diệu của Đức Ngọc-Đế mà với trí phàm con người khó thể nghỉ bàn được vì nó sẽ làm thay đổi được tất cả vạn-vật một cách mầu-nhiệm và chớp nhoáng. Sau một cuộc lở đất long trời tối tăm mù-mịt, người đứng cách nhau trong gan tấc không thấy, tiếng cây ngã đá xiêu quên nghe và có những lời khóc than kêu cứu thảm thiết mà không ai làm sao đỡ-gạc cho nhau được. Trong lúc đó hốt nhiên những cái cũ-kỹ, những cái trái ngược đạo-lý, những cái đảo lộn nhân-tâm và những điều không được tương-ứng với cơ tạo-hóa bên trong cũng như bên ngoài, con người thảy thảy đều bị tận-diệt hết cả.

Về bên ngoài của con người:

 Những loại thuộc về khoáng-vật như đao, kiếm, súng óng, bom đạn v.v…

 Những loại thuộc về thực-vật như cây có gai, cây có chất hôi, chất độc và cây vô-dụng vô ích v.v…

 Những loại thuộc bề động-vật như rắn, rít, sói,lang, beo, gấu, trâu, bò, mèo, chó v.v…(1)

Nói tóm lại các loại bên ngoài con người bất kỳ thứ nào, dù khoáng-vật, thực-vật hay động-vật cũng vậy, hễ là loại không có ích cho thời đó về sự mát mẻ cũng như về sự cần dùng mà ngược lại còn làm tổn hại cho con người thì bị tiêu-diệt ngay.

Về bên trong của con người:

Nhứt thiết về ngôn- ngữ, tư-tưởng và hành-động bất công bất chánh, không đạo không đức, đê-tiện xấu-xa, càn-ngang thô-lỗ v.v…mà con người có từ trước đến giờ điều bị tiêu-diệt ngay trong lúc biến-thiên ấy.

Tại sao? Vì kẻ đã có những bẩm-tánh và hành-vi tồi-tệ chắc-chắn không được tồn-tại; trái lại người được tồn-tại trong thời đó nhứt-định không có những chỗ xấu xa kia.

Tại sao Đức Ngọc-Đế có quyền tiêu-diệt được cả vạn-vật ở quả địa cầu này? Vẫn được và càng được nhiều hơn nữa trong thời-kỳ mạt-pháp này bởi lẽ Ngài là một vị cầm cán một cơ-quan chưởng-quản cả vạn vật ở cõi ngũ trược-ác thế này, nên chi lúc nào Ngài cũng có quyền chiếu theo công-lý của luật nhân quả báo-ứng mà thưởng phạt vạn vật ở thế-gian. Đây chẳng khác nào một cuộc trừng-thanh của một chánh-phủ.

Tuy nhiên, trước khi đem ra trừng trị vạn-vật mà nhứt là người về những tội lỗi hung hăng giảo-quyệt thì Đức Ngọc-Đế cùng Đức Phật đồng ý cho các vị Thinh-văn, Duyên-Giác, La-Hán, Bồ-Tát và các bực Thần, Tiên gấp rút lâm phàm cùng một khẩu-hiệu cùng một giáo-pháp (song có nhiều thể-thức khác nhau, ấy là tùy theo căn cơ và địa vực) để dạy dổ kêu réo những người có thiện-căn, có âm-đức mau mau hồi đầu thức tỉnh lánh dữ về lành hầu có nhờ sự ủng-hộ của các đáng Tiên, Phật, Thánh, Thần để tránh khỏi cơ tận-diệt tới đây. Đồng thời các vì thiêng-liêng ấy cho người đời biết trước Hội Long-Hoa sẽ mở tại thế-gian ở miền Nam nước Việt.

Hội Long-Hoa như thế nào?

Long-Hoa là một hội chọn lựa những phần-tử ưu-tú có đạo-đức chơn chánh, có hiếu hạnh đầy đủ, có trung-nghĩa vẹn toàn, nói tóm lại là những người tâm tánh trong sạch hiền lương để lập lại cõi đời an-lạc công bằng ở thời-kỳ Thượng-Ngươn.

Trong khoản kế cận Hội Long-Hoa, tất cả loài người loài vật cho đến thảo-mộc côn-trùng trên thế-gian đều ở trong cảnh giết hại tàn-phá và đau đớn hơn hết là con người đua nhau nồi da xáo thịt gây nên nạn đói đau thê-thảm.

Đến ngày Hội Long-Hoa sẽ có nhiều việc nhiệm mầu không thể tưởng-tượng được, nào là hai phái tà-giáo và chánh-giáo đua nhau trổ tài đấu phép làm kinh thiên động địa, nào là loài người và loài thú sát-hại nhau làm thần sầu quỉ khóc. Trong cảnh ấy, hai phái chánh-giáo và tà-giáo xô nhau đến cảnh giết chóc xương chồng tợ núi, máu chảy thành sông mà chung qui phái chánh-giáo được trọn thắng, nhờ bí-pháp của Đức Phật phù trợ. Còn những loại thú dữ do phép mầu của Thần Tiên hóa hiện để sát phạt loài người có lòng ác độc, tuy mang lốt người mà chẳng chút giống người, chỉ biết khu danh trục lợi ích-kỷ tổn-nhân, nói tóm lại là lòng của họ như thú-vật nên bị thú-vật giết hại đúng theo phản-lực nhân-quả. Sau khi trừ xong những hạng ác-nhân thì các vị Thần Tiên thâu phép mầu lại và các loại thú dữ không còn nữa.

Đến đây là lúc các vị Tiên, Phật, Thánh, Thần đồng giáng phàm để tùy theo nhân duyên mà cứu độ nghĩa là người có duyên với Phật thì được Phật rước về cõi Phật, có duyên với Tiên thì được Tiên rước về cõi Tiên còn những người vào bảng Phong-Thần thì làm Thần, những người kém đức-hạnh hơn mấy hạng nói trên thì ở lại làm dân hoặc làm quan phò Chúa Thánh.

Có một điều lạ nhứt là phần nhiều và có thể nói và gần hết các vị cựu thần trung-quân ái-quốc của Việt-Nam từ đời Đinh, Lê, Lý, Trần trở lại đây đều tái kiếp.

Trong cảnh tà chánh phân-tranh nhân-vật cấu xé đó, Đức Di-Lặc ra đời lập Hội Long-hoa có cả chúng-sanh của ba ngàn thế-giới tham thính như Thính-Văn, Duyên-Giáo, La-Hán , Bồ-Tát, chư Tiên, chư Thần, Trời, người, rồng, hổ, điểu v.v… đều xoay quanh bửu tòa của Ngài để nghe những lời vi-diệu nhiệm-mầu chưa từng có. Ngài sẽ thống nhứt tất cả kinh luật lại làm một khiến cho tất cả chúng-sanh không còn sự tranh-chấp câu-nệ đạo này chánh đạo kia tà. Ngài là vị thứ năm trong năm vị Phật hiền-hiếp. Vào thời-kỳ mạt-phát này đến lượt Ngài ra đời kế truyền chánh-pháp của Đức Thích-Ca bởi sau khi Đức Thích-Ca diệt-độ đến nay đã hơn 2500 năm (2515 năm theo Phật-lịch), lời di-giáo, bị sai lạc tinh-lý vì bị truyền qua dịch lại nhiều lần. Càng nhờ Ngài mà nhân-loại sẽ được một thế-giới trang-nghiêm, thanh-lịch, an lạc phi-thường. Đường đi như lót cẩm-thạch, cỏ tợ nệm bông. Người đẹp như Tiên không làm có ăn, không may có mặc, cư xử nhau rất nên hiền-hòa lịch sự. Với mỹ-lệ ấy, con người lại có cái đặt-biệt là không cánh mà bay, sống lâu muôn tuổi, tri-hóa thông-minh một cách dị-thường. Vì phần nhiều là người thượng-cổ tái-kiếp nên phong-tục tập-quán được giữ gìn nghiêm minh liêm-khiết.

Đây là nói ngay ở sứ Việt-Nam. Sở-dĩ nước Việt-Nam được cái diễm- phúc như nói trên là bởi các vì vua chúa cho đến quan dân Việt-Nam vào đời Đinh, Lê, Lý, Trần trở lại đây phần nhiều đều qui-ngưỡng về Phật đạo và Nho-đạo một cách thâm-thiết. Trong đó có một vì vua phát nguyện sau khi thành đạo sẽ trở lại chủ-trì nền đạo và phong-tục Việt-Nam. Nhờ công-quả và công-đức ấy mới khiến thay đổi được địa vị của nước Việt-Nam vậy.

Còn nước Việt-Nam sẽ trở thành địa-điểm trung-ương của đời Thượng-Nguơn là vì tuần-tự theo định-luật tuần-hoàn của cơ tạo-hóa.

 

Long-kiến, ngày 20-10-52.

 

(1) Sở-dĩ không có loại con trâu bò là vì đến thời Thượng-Nguơn khỏi cày cấy, ngoài đồng tự-nhiên có lúa mọc sẵn, mổi khi đến kỳ lúa chín thì nó tự lăn vào nhà khỏi cần phỉa gặt hái. Còn không có chó mèo bởi trong nhà không có chuột bọ và không có trộm cắp.

Ý kiến bạn đọc
19 Tháng Ba 20163:33 CH
Khách
HỘI LONG HOA – BẠCH NGỌC KINH
*** Bớ này nhân loại ta bà . Thuở nào có Phật, hiện ra tại phàm . Bớ này già trẻ trần lam . Ít ai tường nước , Viêt Nam Nhiệm Mấu. Sấm nổ đã hiện Sân chầu . Phàm ôi Phật đã, đang hầu trần ai. Rõ ràng Sấm nổ Như Lai. Kể từ ngày Một, tháng Hai chuột chù . Sấm nổ tổng kết đường tu. Sấm nổ thấy đạo, đui mù hết trơn. Ngay Cơ tiến hóa Bửu Sơn. Cũng không hiểu nổi, tiếng Đờn Rồng Mây. Ngay Cơ phổ độ Đạo Thầy. Cũng như những kẻ, điếc lầy HẰNG SA. Rõ ràng khó Hội Long Hoa. Rõ ràng khó đến, Di Đà Khởi Nguyên. Tam Giáo còn chẳng hiệp duyên. Rõ ràng cơ hội, hiêp thiên khó vào. Thấy toàn cái đạo ước ao. Mong gì dự Hội, Bàn Đào Long Hoa.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn